您现在的位置是:NEWS > Thể thao
Nhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Sepsi, 22h00 ngày 17/1: Nỗ lực cải thiện phong độ
NEWS2025-01-22 07:57:44【Thể thao】1人已围观
简介 Pha lê - 17/01/2025 08:52 Nhận định bóng đá g video bàn thắngvideo bàn thắng、、
很赞哦!(45694)
相关文章
- Siêu máy tính dự đoán Ipswich Town vs Man City, 23h30 ngày 19/1
- [LMHT] Caitlyn Vs. Lucian
- Bộ ảnh cosplay Highschool Of The Dead nóng bỏng
- Truyện Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ
- Nhận định, soi kèo Nongbua Pitchaya vs Lamphun Warrior, 19h00 ngày 18/1: Khách thất thế
- Luận cát hung của game online qua các buổi offline
- Truyện Bản Sắc Thục Nữ
- Nintendo nói không với quan hệ đồng tính
- Nhận định, soi kèo Brothers Union vs Mohammedan Dhaka, 15h45 ngày 17/1: Tiếp tục thương đau
- Sony khuyến cáo một mẫu máy tính Vaio có nguy cơ cháy nổ
热门文章
站长推荐
Siêu máy tính dự đoán Everton vs Tottenham, 21h00 ngày 19/1
Bạn có thường xuyên không tìm được trang web đang đọc dở vì mở quá nhiều tab trong Chrome? Hay bạn đã từng mở lặp lại một tab chỉ vì cùng lúc theo dõi quá nhiều trang web?
Dưới đây là những thủ thuật giúp bạn khắc phục những vấn đề trên và dùng trình duyệt Chrome một cách hiệu quả hơn.
1. “Pin” những tab quan trọng nhất
Bạn có thể làm điều này bằng cách nhấn chuột phải vào tab bất kỳ và chọn “Pin Tab”. Động tác này sẽ chuyển những tab được chọn sang phía bên trái trình duyệt. Các tab cũng được co lại nhỏ hơn một chút để chiếm ít không gian trong cửa sổ trình duyệt. Ý tưởng này là để lưu tất cả các tab quan trọng ở một khu vực cho bạn dễ tìm.
2. Kéo các tab vào một cửa sổ mới
Bạn đang tạm ngừng theo dõi một tab nào đó nhưng vẫn cần dùng nó về sau? Hãy chuyển những tab bạn tạm thời không sử dụng sang một cửa sổ riêng. Bạn có thể làm điều này bằng cách nhấn giữ tab đó và kéo ra thành cửa sổ mới và thu nhỏ tab đó lại cho gọn.
3. Đóng nhiều tab một lúc để tiết kiệm không gian
Nếu đã “pin” tất cả những tab quan trọng sang phía bên trái trình duyệt, bạn có thể đóng tất cả những trang web không cần thiết khác bằng một cú nhấp chuột. Bạn chỉ cần nhấn chuột phải vào một tab bất kỳ và chọn “Close all tabs to the right” hoặc “Close other tabs” để tắt nhiều tab một lúc.
4. Dùng phím tắt bàn phím để tiết kiệm thời gian
Google đã tích hợp nhiều phím tắt bàn phím để giúp người dùng dễ dàng di chuyển giữa các tab trong trình duyệt. Ví dụ, tổ hợp phím Ctrl+T để mở ra một tab mới, trong khi Ctrl+W đóng tab hiện tại. Bạn cũng có thể chuyển sang tab được mở gần đây nhất trong một cửa sổ bằng cách nhấn Ctrl+9.
Một số phím tắt trong trình duyệt Chrome:
">5 tuyệt chiêu để lướt web hiệu quả hơn trên trình duyệt Chrome
Vừa nói vừa lấy ra điện thoại di động, trong đó có một tin nhắn đến, là mẹ Nguyễn gửi, nhắc nhở cô: mỗi tối phải ôn lại bài tập cho kỳ thi IELTS.
Lúc này, cậu bạn người Châu Phi dùng tiếng Anh nói: "Chúng tôi sẽ cắm trại đêm nay, bắt tôm bắt cá, nướng tôm cá tươi để ăn. Nguyễn, dù sao ban đêm cô cũng không bận, đi cùng nhau đi."
Không biết có phải ý trời không, mà làng bọn cô dạy, nằm ngay giữa đồng bằng sông Cửu Long và hồ Tonle Sap, nước rất trong, tôm cá mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Nguyễn Niệm Sơ nghĩ đến tin nhắn kia, nghĩ 2 giây rồi híp mắt cười, không chút do dự mà đồng ý, "Được."
Kỳ thực từ nhỏ đến lớn, thành tích học tập của cô chỉ dừng lại ở mức bình thường.
Luận trí lực, cô chỉ là trung bình, luận chăm chỉ, cô không thể chạm đến mép. Cô chỉ có một ưu điểm duy nhất, chính là khuôn mặt đẹp, dây thanh âm tốt. Giáo viên trung học đã từng sứt đầu mẻ trán, nói cô quá lười, tiếp tục như thế này chưa kể đến kiến thức trọng tâm, ngay cả kiến thức đơn giản cũng rất khó khăn nên đã kiến nghị bố mẹ Nguyễn đưa Nguyễn Niệm Sơ đi học thanh nhạc hoặc vào học trường đại học năng khiếu nghệ thuật.
Bố mẹ Nguyễn đang lo đến bạc tóc, giờ bắt được một nhánh cỏ cứu mạng, đương nhiên sẽ không buông tha.
Sau đó, Nguyễn Niệm Sơ liền trở thành học viên của một trường nghệ thuật. Mặc dù bộ phận chuyên môn không phải là rất tốt nhưng cô vẫn vui vẻ. Cô có rất ít kì vọng từ khi còn bé, nên có thể có kết quả này, đã rất hài lòng.
Cô là người rất dễ dàng thoả mãn.
Kế hoạch gia đình đã định "tốt nghiệp đại học sẽ cho đi nghiên cứu thêm ở nước ngoài", Nguyễn Niệm Sơ nghe tai trái lọt tai phải ra. Bố mẹ Nguyễn chỉ có một cô con gái nên cũng không có cách nào, nhân lúc nghỉ hè, liền đăng kí cho cô một lớp IELTS. Nguyễn Niệm Sơ không muốn đi, nên quyết định gia nhập HELP BRIDGE đến Campuchia dạy học.
Cô cảm thấy, cuộc đời mà, phải làm điều gì đó có ý nghĩa.
Cô biết mình học tệ, cũng không có ý định ra nước ngoài cao học. Nếu bảo cho cô ra nước ngoài để cống hiến ái tâm, tốt hơn nhiều với việc để cô đi nước ngoài học tập.
*
Các học sinh trong trường tiểu học này đều là học ngoại trú, sau giờ học vào buổi chiều, khuôn viên trường vắng lặng, quạnh quẽ.
Một đám sinh viên đến dạy hiếm khi mới có thời gian nghỉ ngơi, cầm lưới đánh cá và vỉ nướng, liền chạy ra bên ngoài, suốt dọc đường cãi nhau, trò chuyện vui vẻ. Nguyễn Niệm Sơ với người bạn da đen cùng chung phòng đi cuối cùng, trong tay ôm nước sốt thịt nướng cùng cây thăm bằng trúc.
Bạn cùng phòng cô gọi là Lyla. Cô ấy vỗ vỗ tay, vô cùng hào hứng nói: "Nguyễn cậu biết không, tôi xưa nay cũng không bao giờ cùng bạn bè nướng cá ở bờ sông, nó chắc hẳn rất thú vị."
Nguyễn Niệm Sơ thấy cô ấy như vậy, liền nổi lên lòng trêu chọc, cô nheo mắt lại, hạ thấp giọng doạ: "Này, dù là thành phố Phnom Penh nhưng có nội loạn đấy, nơi này lại là khu vực nổi tiếng của sông Mekong. Cậu không sợ gặp nguy hiểm à?"
Lyla rụt rè, "...Không có đâu."
Cô ngay lập tức bật cười, "Lá gan thật sự rất nhỏ. Trêu cậu thôi."
"..." Lyla tức giận, giơ tay giả vờ đánh cô, Nguyễn Niệm Sơ trốn sang bên cạnh, nắm một chiếc lá ném lên đầu bạn cùng phòng. Hai người vui vẻ cười chạy về hướng bờ sông. Sắc trời dần tối đi, mặt trời lặn ở phía đằng xa, ánh mắt trời đỏ rực, chiếu xuống mặt nước dập dờn của sông Mekong.
Đoàn giáo viên đều là những sinh viên trẻ, tụ tập ngồi cùng một chỗ, mấy ngày liền cùng chung sống nên cũng đã quen thuộc. Nam sinh phụ trách việc dựng lều và bắt cá, nữ sinh phụ trách nướng chín thịt, mọi người đều được phân công rõ ràng, bận rộn đến không biết trời đâu đất đâu. Bất tri bất giác, mặt trời đã lặn xuống núi.
Tầm khoảng 8 giờ tối, cảnh đêm đen như mực, có những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời.
Tôm cá bắt được đã được chén sạch vào bụng, một đám người ăn uống no nê không có việc gì làm, ngồi ở trong lều tán gẫu về những chuyện bát quái của các minh tinh. Nguyễn Niệm Sơ đối với đề tài này không có hứng thú, lại vừa mới ăn no, liền rủ Lyla đi dạo dọc bờ sông một vòng. Dọc đường chỉ mải nói chuyện, đến khi hoàn hồn thì mới phát hiện đã cách chỗ cắm trại gần mấy trăm mét.
Hai người chuẩn bị trở về.
Lúc này, Lyla bỗng nhiên ôm bụng, hít một ngụm khí lạnh nói: "...Ai ui, tôi, tôi đau bụng."
Nguyễn Niệm Sơ im lặng: "Ai bảo cậu ăn như quỷ chết đói đầu thai thế, đồ chưa nướng chín đã ăn", vừa nói vừa nhìn bốn phía, chỉ vào một cái cây đại thụ, "Cậu đến chỗ đó giải quyết đi, tôi ở đây đợi, có chuyện gì thì gọi tôi."
">Truyện Bán Ngâm
">10 thành phố ấn tượng nhất trong game
Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs Bournemouth, 19h30 ngày 18/1
- Chỉ vài phút sau khi mở cửa, máy chủ Na Tra đã nhanh chóng bị quá tải bởi lượng truy cập khổng lồ. Tuy nhiên Phong Thần Online (PTO) đã kịp thời khắc phục hoàn toàn tình trạng này. Đại diện NPH cho biết: “Chúng tôi rất tiếc đã để xảy ra quá tải, nhưng điều này cũng chứng tỏ sự quan tâm của game thủ với PTO. Hiện chúng tôi đã nâng cấp máy chủ và có kế hoạch kỹ lưỡng để đảm bảo không xảy ra vấn đề gì trong ngày open beta vào 18/4 tới".
Có thể nói với chiều hướng máy chủ luôn ở tình trạng gần đầy như hiện nay, nhiều khả năng NPH sẽ phải khẩn trương mở thêm nhiều máy chủ mới nữa mới có thể làm hài lòng người chơi. Đây là một khởi đầu khá thuận lợi cho PTO khi chính thức đổ bộ làng game Việt
Ấn tượng đầu tiên về PTO là trò chơi có đồ họa khá bắt mắt và thân thiện, nhân vật có thiết kế độc đáo, game cũng đã được Việt hóa khá hoàn chỉnh. Khi bước vào chiến đấu, người chơi có thể chọn giữa việc tự điều chỉnh từng nhân vật hoặc ủy thác cho máy tự đánh, điều này sẽ giúp tiết kiệm thời gian rõ rệt. Tuy nhiên khi lên các ải cấp cao hoặc boss thì bạn phải tự điều khiển thì mới có thể vượt qua, cho thấy là tính chiến thuật của game là khá cao.
Game thủ _Met_ chia sẻ: “Game này có hình ảnh dễ thương, lối chơi cũng khá hay, nhất là với những người thích game chiến thuật theo lượt như mình. Tuy có một chút lỗi ban đầu nhưng bây giờ thì mượt rồi. Đợt này có khá nhiều game hay ra nhưng mình nghĩ sẽ chơi PTO lâu dài”.
Hệ thống hướng dẫn ban đầu của game tương đối chi tiết nên người chơi có thể nhanh chóng làm quen. Chỉ sau 1 giờ trải nghiệm, đã có khá nhiều game thủ lên tới cấp 30. Ở cấp độ này người chơi đã đủ sức tham gia nhiều hoạt động thú vị như: Tiên thú tiến bảo, Thiên Thê, Thăm Viếng, Phong Thần Bảng, Tiên Phách,…
Trang chủ: http://phongthanonline.vn/
Theo Playpark
">Vất vả chờ tham gia Phong Thần Online
Hoàng hậu Duy ngồi ở mép giường, đau lòng nói: "Không sao đâu, dùng thuốc bột mấy ngày là được." Tay phải của Hi Niên bị lưỡi dao đâm thủng, vết thương vẫn còn dính ma khí.
Các kỹ thuật chữa trị thông thường không thể làm lành những vết thương do ma khí tạo ra, chỉ có thể sử dụng một loại thuốc bột được bào chế đặc biệt.
Nghe vậy, cảm xúc của Hi Niên ổn định lại một chút, nhìn về phía phụ thân đang ngồi cách đó không xa: "Cha, là nó ra tay trước..."
Không ai biết chính xác chuyện gì đã xảy ra. Đến khi người hầu nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết của nhị hoàng tử thì mới chạy vội đến kiểm tra.
Lúc đó, tay phải Hi Niên bị một con dao ngắn sắc bén ghim chặt trên tường, cánh tay và cổ cũng có vết thương, mà Hi Hoài lại thờ ơ đứng một bên.
Chẳng mấy chốc, bác sĩ lập tức đi đến giúp Hi Niên cầm máu và xử lý vết thương.
Sau đó, Hoàng hậu Duy và vua tộc Hi Mộng A cũng tới.
Vua Hi Mộng A tựa lưng vào ghế, một tay duỗi ra. Sau khi nghe được lời cáo trạng của Hi Niên liền nói: "Được rồi."
Giọng nói yếu ớt, nhẹ nhàng nhưng đầy uy nghiêm làm Hi Niên đang khóc lóc, kể lể về việc mình đã bị đánh đập ra sao ngay lập tức dừng lại. Hắn không dám nói thêm một lời nào nữa, chỉ biết đưa mắt nhìn mẹ cầu cứu.
Hi Mộng A ngước mắt nhìn về phía Hi Hoài đang bị phạt đứng trước phòng riêng, Hi Hoài vẫn bất động, vẻ ngoài trầm lặng, điềm tĩnh khác hoàn toàn với Hi Niên vẫn đang lau nước mắt.
Tuy hai hoàng tử bằng tuổi nhau, Hi Niên lớn hơn Hi Hoài hơn nửa tuổi, nhưng lại luôn xảy ra đủ loại mâu thuẫn, và đây là vụ nghiêm trọng nhất.
Tuy lúc này Hi Hoài không ở trong phòng nhưng vẫn nghe được cuộc trò chuyện. Mặc dù vậy, hắn không hề phủ nhận hành động của mình, thậm chí còn không giải thích lý do.
Hi Mộng A hơi nghiêng đầu, phó quan phía sau nhận được tín hiệu thì liên bước ra khỏi phòng.
Hi Hoài ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng về phía phó quan.
"Tam điện hạ." Phó quan nói: "Hiện tại ngài có thể đi vào. Quốc vương và hoàng hậu đều ở đây, xin ngài hãy xin lỗi nhị điện hạ ..."
Hi Hoài vẻ mặt vô cảm: "Tại sao ta phải xin lỗi cậu ta?"
Phó quan trầm mặc một lát, sau đó lại hỏi: "Ý của ngài là vết thương trên tay nhị điện hạ là sự cố ngoài ý muốn?"
Cho dù đây là tai nạn nhưng người bị thương vẫn là Hi Niên. Hi Hoài cũng phải xin lỗi trước rồi giải thích rõ lý do.
Phó quan còn chưa nói xong đã nghe Hi Hoài trả lời: "Không phải ngoài ý muốn. Chính tên kia là người mở miệng khiêu khích ta trước. " Vì vậy, hắn mới đã dùng dao đâm thủng bàn tay phải của Hi Niên. Hi Hoài giọng điệu bình thản không hề thay đổi, hiển nhiên hắn không cảm thấy mình đã làm sai.
"Nhị điện hạ dù sao cũng là anh trai của ngài, nếu có chuyện gì thì cả hai từ từ ngồi xuống mà giải quyết, tại sao ngài lại động thủ?"
"Ta muốn cậu ta nhớ lâu hơn."
Phó quan nhất thời không nói nên lời: "Ngài không nên làm nhị điện hạ bị thương nặng như vậy..."
"Không chết được." Hi Hoài lạnh lùng nói vài câu, đã có chút mất kiên nhẫn.
Tuy tam điện hạ chỉ mới lên mười, nhưng lại có vài hành vi không hợp tuổi tác. Tính tình thì cực đoan, không thích nghe lời khuyên của người khác.
Phó quan không còn gì để nói, cúi đầu lui về phía sau mấy bước.
Không biết từ lúc nào Hi Mộng A đã đứng đó cau mày nhăn nhó.
"Quân tử động khẩu không động thủ, dạy mãi mà vẫn không sửa được" Ông trầm giọng nói: "Đi U Minh Cốc, mười lăm ngày sau mới được về".
Hi Hoài khóe miệng giật giật, không thèm để ý mà trả lời: "Đi thì đi."
Hắn hành lễ với Hi Mộng A cho có lệ rồi xoay người rời đi.
Nhưng 2 chân bước đi có hơi khập khễnh, do 1 tuần trước, Hi Hoài phải chiến đấu với vài tên học sinh thuộc Titan tộc trên trường.
Mặc dù đùi và đầu gối bên phải bị thương nhưng Hi Hoài vẫn có thể đâm thủng bàn tay của anh trai hắn.
Hi Mộng A nhìn bóng dáng của Hi Hoài rời đi, nhưng dấu vết giữa lông mày không hề biến mất.
Hoàng hậu Duy thấy Hi Hoài đã rời đi cũng không nói thêm gì nữa. Bà dẫn Hi Niên về cung nghỉ ngơi.
Một lúc sau, Hi Mộng A vẫn không rời đi, ông ngồi ở trên ghế ngoài tiền sảnh suy nghĩ một lát: "Gọi cho Ayer tiên sinh."
Phó quan lập tức lấy ra thiết bị liên lạc nạm đá ma thuật rồi đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Hi Mộng A.
Sau khi chờ vài phút, tín hiệu mới thuận lợi từ tòa nhà chiêm tinh truyền đến, một giọng nam lạnh lùng vang lên.
"Ta đã rồi, tà tính của thằng bé quá nặng" Ayer đã sớm biết được hành vi hôm nay của Hi Hoài: "Đến thần linh cũng không thể áp chế được thằng bé."
Dị Ma tộc là hậu duệ của phân nhánh Thần Tộc, nên mới có thể sở hữu tài năng thiên bẩm và sức chiến đấu vượt trội hơn hẳn các chủng loài khác. Vì được gọi là quỷ nên đương nhiên chúng có những đặc tính tiêu cực đặc biệt của ma quỷ.
Hàng nghìn năm trước, sau khi Thần Tộc hoàn toàn biến mất, tàn dư của các Hạ Thần đã trao thần tính được bảo vệ trong thần trụ cho Dị Ma tộc, loại bỏ một phần đặc tính tiêu cực của chúng, cuối cùng khiến Dị Ma Tộc trở thành chủng tộc dẫn đầu, kiểm soát sự hòa bình của lục địa này.
Nhưng Hi Hoài lại là ngoại lệ duy nhất, không biết vì sao thần trụ lại không có tác dụng đối với hắn, "Ma" tính trên người hắn đặc biệt rất nặng.
Nếu không có gì khống chế thì sau này chắc chắn sẽ gây ra tai họa.
"Chẳng lẽ không thể can thiệp?" Hi Mông Á hỏi.
"Tinh tượng không thể trả lời câu hỏi này" Ayer giọng nói dừng một chút, "Nhưng may mắn là hiện giờ Hi Hòa vẫn còn rất trẻ, có lẽ sẽ có cơ hội thay đổi, ta sẽ cố gắng tìm kiếm biện pháp."
------------------Buổi chiều Hi Hoài bị đưa tới U Minh Cốc.
Hai gã tướng sĩ lấy đi nhẫn trữ vật và đoản đao của hắn, rồi lập tức cung cung kính kính nói: "Mời ngài vào." Đây là mệnh lệnh trực tiếp từ Hi Mông Á, không được để Hi Hoài mang bất cứ thứ gì vào cốc.
Phải nhốt hắn ở bên trong nửa tháng, không cho bất kỳ ai tới thăm.
Phía trước cây cối rậm rạp, xa xa là núi non trải dài liên miên, trùng trùng điệp điệp, thoạt nhìn phong cảnh không tồi, quả là một nơi thích hợp để tĩnh tâm.Hi Hoài tiến lên vài bước, giẫm phải mảng cỏ xanh dưới chân.
Một tiếng "rầm" nhỏ, tướng sĩ phía sau đã biến mất, một lớp tường bán trong suốt dùng để bao phủ toàn bộ U Minh Cốc, cũng như nhốt Hi Hoài vào bên trong.
Hắn quay đầu nhìn lại, tiếp tục đi về phía trước.
Trong tầm mắt hắn khắp nơi đều là thảm thực vật tươi tốt, nhưng lại không nhìn thấy sinh vật sống nào.
U Minh Cốc ban đầu là một di tích của một chiến trường cổ xưa. Khí tức giết chóc và máu me để lại xung quanh khiến nơi này vốn không một có ngọn cỏ. Sau đó, khí tức đẫm máu dần dần tiêu tán và thực vật bắt đầu phát triển, lớn lên và có vẻ như đã trở lại thành một khu rừng bình thường.
">Truyện Lớn Lên Bên Cạnh Ma Vương Bạo Quân
"Vậy thì ăn chút gì đi." Bạch Cơ cười nói với khoảng không.
Nguyên Diệu nhìn quanh sân vắng lặng, ngoài vài cây trúc Phượng Vĩ, chỉ có hoa cỏ và bóng tối vô tận.
"Bạch Cơ đang nói chuyện với ai vậy?" Nguyên Diệu tò mò hỏi.
"Suỵt!" Bạch Cơ ra hiệu im lặng.
Không lâu sau, từ khoảng không bay đến một loạt món ăn, tỏa ra mùi thơm quyến rũ.
Nguyên Diệu dụi mắt, không tin nổi khi nhìn thấy hai bát mì nổi hơi nóng, một đĩa bánh sữa nướng vàng, một đĩa rau hành nấu xanh mướt, một đĩa măng trắng trong, cùng một bình rượu sứ và hai chén.
Bạch Cơ cười nói: "Hôm nay chúng ta làm chính sự, uống rượu thì hỏng việc, rượu để sau."
Bình rượu sứ và hai chén ấy lại bay theo đường cũ trở về!
Nguyên Diệu há hốc miệng kinh ngạc.
Các món ăn và mì cùng muỗng đũa nhẹ nhàng hạ xuống trước mặt Bạch Cơ và Nguyên Diệu, đặt gọn gàng.
Bạch Cơ cầm bát mì, uống một ngụm, thoải mái nói: "Đêm xuân lạnh, bát mì này rất ấm bụng."
Nguyên Diệu cầm bát mì, uống một ngụm, nói: "Bạch Cơ, ai nấu bữa tối cho chúng ta vậy? Còn nóng hổi nữa."
Bạch Cơ cười nói: "Thực ra cũng nhờ phúc của Hiên Chi mới có thể ăn được. Hiên Chi quên ai đã xuất gia ở am Lăng Tiêu rồi sao?"
Nguyên Diệu nghĩ một lúc, kinh ngạc: "Công chúa Ngọc Quỷ!!!"
Một con mèo vằn lộ nửa cái đầu ở cửa trăng, xa xa nhìn Nguyên Diệu, ánh mắt long lanh.
"Ô! Đa tạ công chúa Ngọc Quỷ đã khoản đãi!" Nguyên Diệu vội vàng cảm ơn.
Con mèo vằn ngượng ngùng, kích động chạy mất.
Bạch Cơ và Nguyên Diệu bắt đầu ăn tối, Nguyên Diệu đói quá, không để ý nhiều mà ăn ngấu nghiến.
Bạch Cơ bỗng nhớ ra điều gì, cười nói: "Không thể chỉ lo ăn, còn có chính sự nữa."
Bạch Cơ đặt bát đũa xuống, lấy ra một xấp người giấy, thổi một hơi vào chúng, người giấy bay đi và nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Người giấy rơi xuống, biến thành những "người" với hình dáng khác nhau.
Những "người" này có nam có nữ, có già có trẻ, nhưng khuôn mặt rất mờ, họ đi lại trong sân.
Nguyên Diệu vừa ăn vừa hỏi: "Bạch Cơ, tại sao những người giấy này lại có khói trên đầu?"
Bạch Cơ vừa ăn vừa trả lời: "Đó không phải là khói, mà là nhân khí, hồn ma thích nhân khí nhất."
"Hồn ma là gì?"
"Hiên Chi sẽ biết vào nửa đêm."
Những "người" giấy đó đi lại trong sân một lúc rồi vào các phòng khách. Tây viện vốn trống trải giờ đây như có nhiều khách, đèn đuốc sáng trưng, nhân khí đầy đủ.
Bạch Cơ và Nguyên Diệu ăn xong bữa tối, tiếp tục ngồi trong bóng râm của trúc Phượng Vĩ chờ đợi.
Bạch Cơ ngồi thiền, nàng mặc áo mỏng, dường như không thấy lạnh.
Nguyên Diệu ăn no thì buồn ngủ, đêm xuân rất lạnh, ngươi vào phòng khách lấy một tấm chăn bông, quấn mình trong chăn ngồi cạnh Bạch Cơ, thỉnh thoảng lại chợp mắt.
Không biết bao lâu, trăng lưỡi liềm đã chuyển qua giữa trời, Nguyên Diệu bị tiếng mở cửa đánh thức, tỉnh dậy từ cơn mơ màng. Hắn mở mắt thấy Bạch Cơ đang chăm chú nhìn về một hướng, mắt sáng rực như lửa như thú săn mồi.
Nguyên Diệu nhìn theo ánh mắt Bạch Cơ, thấy một nam nhân cao lớn dắt một "nữ nhân" từ phòng khách đi ra. Nguyên Diệu biết nữ nhân đó là người giấy nhưng nam nhân cao lớn là ai đây? Đầu hắn không có khói, rõ ràng không phải người giấy, đêm khuya hắn đến ni cô am làm gì?
Lúc này, cửa một phòng khác cũng "két" mở ra, một nữ nhân đầy đặn dắt một "nam nhân trẻ" ra ngoài.
Nam nhân cao lớn dắt người giấy "nữ nhân" đến giữa sân, họ thân mật, âu yếm nhau.
Nữ nhân đầy đặn cũng dắt người giấy "nam nhân" đến sân, họ cũng thân mật âu yếm nhau.
Ánh trăng như nước chảy, giữa sân rất rộng, không có gì che chắn, Nguyên Diệu nhìn rõ nữ nhân đầy đặn thì không khỏi giật mình.
">Truyện Phiêu Miểu 4